Câu hỏi mặt trăng là gì tưởng chừng đơn giản nhưng lại gợi mở nhiều tầng ý nghĩa phức tạp về thiên thể đồng hành cùng Trái Đất. Nó không chỉ là một vật thể sáng trên bầu trời đêm mà còn là một vệ tinh tự nhiên với lịch sử hình thành đầy biến động qua giả thuyết va chạm lớn. Cùng tìm hiểu chi tiết tại bài viết này
Định nghĩa mặt trăng và vai trò trong hệ mặt trời

Trước khi đi sâu vào những khía cạnh phức tạp, chúng ta hãy bắt đầu bằng việc hiểu rõ mặt trăng là gì và vị trí của nó trong không gian vũ trụ.
Mặt trăng là gì?
Về mặt khoa học, mặt trăng là vệ tinh tự nhiên duy nhất của hành tinh Trái Đất. Nó là một thiên thể hình cầu, không tự phát sáng mà chỉ phản chiếu ánh sáng từ mặt trời.
Trong hệ mặt trời của chúng ta, mặt trăng xếp thứ năm về kích thước trong số các vệ tinh tự nhiên, nhỏ hơn so với các vệ tinh của sao Mộc và sao Thổ.
Đường kính của mặt trăng khoảng 3.474 km, tương đương khoảng 27% đường kính của Trái Đất, và thể tích chỉ bằng khoảng 2% so với Trái Đất.
Mặc dù nhỏ hơn, nhưng mặt trăng là thiên thể sáng thứ hai trên bầu trời sau mặt trời, tạo nên vẻ đẹp thu hút và kỳ bí cho nhân loại suốt hàng ngàn năm.
Vị trí và mối quan hệ mật thiết với Trái Đất
Mặt trăng quay quanh Trái Đất ở khoảng cách trung bình 384.400 km, một hành trình mà ánh sáng chỉ mất 1,3 giây để vượt qua. Khoảng cách này tương đương với khoảng cách gần 10 lần đường kính Trái Đất, giúp chúng ta dễ dàng hình dung về không gian giữa hai thiên thể.
Quỹ đạo của mặt trăng không hoàn toàn tròn mà hơi elip, do đó khoảng cách giữa mặt trăng và Trái Đất thay đổi khi mặt trăng di chuyển quanh Trái Đất, với cận điểm xa khoảng 363.300 km và viễn điểm xa khoảng 405.500 km. Mối quan hệ này không đơn thuần chỉ là sự gắn kết về quỹ đạo mà còn là sự ảnh hưởng qua lại sâu sắc về mặt vật lý.
Lực hấp dẫn của mặt trăng là nguyên nhân chính gây ra hiện tượng thủy triều trên các đại dương Trái Đất, tạo nên nhịp điệu lên xuống của mực nước biển mà con người đã quan sát và sống cùng từ ngàn đời.
Nguồn gốc hình thành mặt trăng theo khoa học

Các nhà khoa học đã đề xuất nhiều giả thuyết để giải thích sự hiện diện của người bạn đồng hành này, nhưng một lý thuyết đã nổi lên như lời giải thích thuyết phục nhất, đưa chúng ta trở về thời kỳ hỗn mang của hệ mặt trời sơ khai.
Giả thuyết va chạm lớn được chấp nhận rộng rãi nhất
Giả thuyết được ủng hộ nhiều nhất hiện nay là giả thuyết va chạm lớn (giant impact hypothesis). Theo đó, cách đây khoảng 4,5 tỷ năm, một thiên thể có kích thước gần bằng sao Hỏa, được gọi là Theia, đã va chạm chéo với Trái Đất nguyên thủy.
Vụ va chạm mạnh mẽ này làm bắn tung một lượng lớn vật chất từ lớp vỏ và lớp phủ của cả hai thiên thể vào không gian, hình thành một đĩa vật chất bao quanh Trái Đất.
Những mảnh vỡ này sau đó đã dần kết tụ lại với nhau dưới tác động của lực hấp dẫn, hình thành nên mặt trăng. Các mẫu đá mặt trăng mà các phi hành gia trong chương trình Apollo mang về có thành phần đồng vị oxy tương tự với đá Trái Đất, một bằng chứng mạnh mẽ ủng hộ cho giả thuyết này.
Ngoài ra, sự thiếu hụt các nguyên tố dễ bay hơi trên mặt trăng cũng phù hợp với mô hình va chạm mạnh mẽ này, khi nhiệt độ cao của vụ va chạm đã làm bay hơi các nguyên tố này.
Các giả thuyết khác về nguồn gốc mặt trăng
Trước khi giả thuyết va chạm lớn được chấp nhận rộng rãi, các nhà khoa học đã đề xuất nhiều lý thuyết khác.
Thuyết bắt giữ cho rằng mặt trăng hình thành ở nơi khác trong hệ mặt trời và sau đó bị lực hấp dẫn của Trái Đất “bắt” lại, nhưng khó giải thích được sự tương đồng về thành phần hóa học giữa hai thiên thể. Điều này làm cho giả thuyết này trở nên kém thuyết phục hơn khi các mẫu đá mặt trăng và Trái Đất có thành phần rất giống nhau.
Thuyết đồng thời cho rằng Trái Đất và mặt trăng hình thành cùng lúc từ cùng một đám mây bụi và khí, trong khi thuyết phân tách giả định rằng mặt trăng tách ra từ một Trái Đất quay nhanh.
Tuy nhiên, các lý thuyết này đều gặp khó khăn khi giải thích các đặc điểm quỹ đạo và thành phần của mặt trăng mà chúng ta quan sát được ngày nay. Giả thuyết va chạm lớn vẫn chiếm ưu thế nhờ khả năng giải thích nhiều đặc điểm quan sát được một cách hợp lý nhất.
Đặc điểm vật lý và môi trường trên mặt trăng

Hãy cùng khám phá những yếu tố tạo nên sự độc đáo của người bạn đồng hành này – từ kích thước, bề mặt cho đến cấu trúc bên trong, những yếu tố góp phần tạo nên bức tranh toàn diện về câu hỏi mặt trăng là gì.
Kích thước, hình dạng và lực hấp dẫn đặc trưng
Mặt trăng có đường kính khoảng 3.474 km, bằng khoảng 27% đường kính Trái Đất. Khối lượng của nó chỉ bằng 1/81 khối lượng hành tinh chúng ta, tạo nên lực hấp dẫn bề mặt chỉ bằng 1/6 so với Trái Đất. Điều này có nghĩa là nếu bạn nhảy trên mặt trăng, bạn có thể bay cao gấp 6 lần so với cùng một lực nhảy trên Trái Đất.
Lực hấp dẫn yếu này cũng làm cho việc di chuyển và vận chuyển vật liệu trên bề mặt mặt trăng trở nên dễ dàng hơn nhiều so với Trái Đất, đồng thời giảm thiểu năng lượng cần thiết cho các sứ mệnh không gian.
Mặc dù từ xa trông như một hình cầu hoàn hảo, mặt trăng thực tế có hình dạng hơi giống quả trứng, với phần “phình” hướng về phía Trái Đất do lực thủy triều.
Bề mặt khắc nghiệt, môi trường và tiềm năng nước đá
Bề mặt mặt trăng là một cảnh quan khắc nghiệt với lớp bụi và đá vụn mịn gọi là regolith, dày từ vài mét đến hàng chục mét. Thành phần của regolith chủ yếu là các hạt nhỏ từ đá bazan và anorthosit, được tạo nên qua hàng tỷ năm bị va chạm bởi vi thiên thạch.
Không có khí quyển đáng kể, bề mặt mặt trăng phải chịu đựng nhiệt độ cực đoan – từ -180°C vào ban đêm đến hơn 100°C vào ban ngày, một biên độ nhiệt độ khó tưởng tượng trên Trái Đất.
Sự thiếu vắng khí quyển cũng đồng nghĩa với việc không có thời tiết, không có bức xạ bảo vệ, làm cho bề mặt mặt trăng phải chịu đựng tác động trực tiếp từ bức xạ vũ trụ và các thiên thạch nhỏ.
Điều thú vị là các nhà khoa học đã phát hiện ra trữ lượng nước đáng kể ở dạng băng tại các hố va chạm ở cực, nơi ánh sáng mặt trời không bao giờ chiếu tới. Nước đá này chủ yếu tồn tại trong các miệng núi lửa vĩnh viễn bóng ở hai cực của mặt trăng.
Cấu trúc bên trong từ lớp vỏ đến lõi kim loại
Bên dưới bề mặt gồ ghề, mặt trăng có cấu trúc phân tầng khá giống với Trái Đất, mặc dù đơn giản hơn nhiều. Dữ liệu từ các máy đo địa chấn đặt bởi các phi hành gia Apollo cho thấy mặt trăng có lớp vỏ dày khoảng 50 km, chủ yếu gồm khoáng chất anorthosit giàu nhôm. Anorthosit là loại đá ma mị xuất hiện phổ biến trong lớp vỏ, được hình thành từ các magma dày đặc ít chứa sắt và titan.
Bên dưới là lớp phủ dày, chứa chủ yếu khoáng chất silicat như olivin và pyroxen. Lớp phủ này có độ dày khoảng 1.000 km, tương đương khoảng 30% đường kính mặt trăng, giúp duy trì cấu trúc ổn định cho thiên thể.
Trung tâm của mặt trăng là một lõi tương đối nhỏ, có đường kính khoảng 480-500 km, với phần trong cùng là kim loại rắn giàu sắt, bao quanh bởi một lớp lõi ngoài ở thể lỏng.
Cấu trúc này giúp giải thích tại sao mặt trăng không có từ trường mạnh như Trái Đất, do lõi kim loại nhỏ và không đủ năng lượng để duy trì một động cơ từ trường mạnh.
Kết luận
Qua bài viết này, chúng ta đã cùng deandefense giải đáp câu hỏi mặt trăng là gì bằng cách khám phá từ định nghĩa cơ bản đến những đặc điểm phức tạp của người bạn đồng hành thiên nhiên duy nhất của Trái Đất. Mặt trăng vẫn tiếp tục là nguồn cảm hứng cho khoa học, nghệ thuật và những giấc mơ khám phá vũ trụ của nhân loại.